1. Giới thiệu
Công nghệ thông minh, đây là một khái niệm được sử dụng để chỉ các công nghệ và ứng dụng được phát triển dựa trên trí tuệ nhân tạo (AI) để có khả năng tự động hóa, học hỏi, giao tiếp và thực hiện các tác vụ một cách thông minh và hiệu quả. Công nghệ thông minh có thể được áp dụng trong nhiều lĩnh vực như công nghiệp, y tế, giao thông vận tải, nông nghiệp, gia đình thông minh và nhiều lĩnh vực khác, mang lại nhiều tiện ích và cải thiện hiệu quả công việc của con người. Với việc áp dụng công nghệ thông minh đã tạo ra cho doanh nghiệp những rủi ro thách thức khá lớn, đặc biệt là trong hoạt động quản lý chuỗi cung ứng, vậy cụ thể nó là gì?
Rủi ro là vấn đề quan trọng đe dọa tính bền vững và khả năng cạnh tranh trong hoạt động kinh tế nói chung và của chuỗi cung ứng nói riêng. Tần suất, mức độ nghiêm trọng và sự đa dạng của rủi ro chuỗi cung ứng (SC) đang gia tăng do quá trình toàn cầu hóa chuỗi cung ứng ngày càng tăng, kỳ vọng của khách hàng ngày càng cao và vòng đời sản phẩm ngắn hơn. Thông thường, khi tìm hiểu rủi ro trong chuỗi cung ứng được hiểu là các tình huống, sự kiện hoặc yếu tố có khả năng gây ảnh hưởng tiêu cực đến quá trình hoạt động của chuỗi cung ứng, làm giảm hiệu quả, độ tin cậy hoặc khả năng hoạt động của toàn bộ chuỗi cung ứng. Rủi ro trong chuỗi cung ứng có thể bao gồm các vấn đề như thiếu hụt nguồn cung ứng, rủi ro thời tiết, nguy cơ môi trường, đình trệ vận chuyển, thay đổi chính sách hoặc quy định, thay đổi thị trường,... Các rủi ro này có thể ảnh hưởng đến khả năng cung cấp hàng hóa hoặc dịch vụ đúng thời gian, chất lượng và giá cả cạnh tranh, gây tổn hại đến danh tiếng và lợi nhuận của các tổ chức trong chuỗi cung ứng.
Ngoài những rủi ro truyền thống này, các nghiên cứu gần đây đang ngày càng tập trung
vào rủi ro môi trường. Rủi ro chuỗi cung ứng môi trường liên quan đến các mối đe dọa tác động xấu đến môi trường do chất thải, khí thải âm, nước thải và cạn kiệt tài nguyên do hoạt động của chuỗi cung ứng. Trong rủi ro chuỗi cung ứng môi trường, không thể không nhắc đến khái niệm công nghiệp 4.0. [1,2,3,4].
Khái niệm Công nghiệp 4.0 đã nổi lên để miêu tả sự lan truyền của các công nghệ thông tin và truyền thông, cùng với việc áp dụng nhiều công nghệ như Internet of Things (IoT), đám mây (Cloud Computing - CC) và phân tích dữ liệu lớn (Big Data Analytics - BDA). Hệ thống vật lý - công nghệ thông tin (Cyber-Physical Systems - CPSs), trên đó sự áp dụng của các công nghệ Công nghiệp 4.0 phụ thuộc, tạo ra một lượng dữ liệu ngày càng tăng [5,6,7].
Số lượng lớn dữ liệu này đã thúc đẩy các công ty triển khai các kỹ thuật thông minh kinh doanh (Business Intelligence - BI) và khai thác dữ liệu (Data Mining - DM) để nâng cao quyết định thời gian thực hiện. Khai thác dữ liệu đã chứng tỏ tính hiệu quả của mình trong việc giải quyết các yếu tố rủi ro trong chuỗi cung ứng nói chung và đặc biệt là các rủi ro môi trường trong hoạt động chuỗi cung ứng. Tuy nhiên, mặc dù có sự quan tâm nghiên cứu ngày càng tăng về Công nghiệp 4.0 và quản lý rủi ro cho chuỗi cung ứng môi trường (ESCRM), hiện chưa có một khung công việc cụ thể để đối phó với các rủi ro môi trường trong bối cảnh của Công nghiệp 4.0. Một khung công việc toàn diện có khả năng tích hợp DM và ESCRM là cần thiết để xử lý dữ liệu lớn được tạo ra bởi các công nghệ Công nghiệp 4.0 một cách hiệu quả và hiệu quả hơn. Do đó, bài viết này đóng góp vào dòng nghiên cứu nhằm cung cấp câu trả lời cho các câu hỏi sau đây:
1. Những rủi ro môi trường tiềm năng là gì trong ngữ cảnh của Công nghiệp 4.0?
2. Làm thế nào để giảm thiểu các rủi ro chuỗi cung ứng môi trường thông qua phương pháp DM?
Về ý nghĩa thực tiễn, nghiên cứu giúp những người quản lý ra quyết định có thể phát triển hoạt động quản lý dữ liệu và quản lý rủi ro cho chuỗi cung ứng môi trường trong bối cảnh của Công nghiệp 4.0.
2. Cơ sở lý luận về Công nghiệp 4.0 và Quản lý Rủi ro Chuỗi Cung ứng Môi trường
2.1. Khái niệm Công nghiệp 4.0
Công nghiệp 4.0 là một tập hợp các công nghệ cho phép các quy trình kỹ thuật số và vật lý tương tác với nhau vượt ra ngoài biên giới địa lý và tổ chức [8].
Công nghiệp 4.0 có thể được định nghĩa là một tập hợp các ứng dụng công nghệ cho phép máy móc và sản phẩm tương tác với nhau mà không cần sự điều khiển của con người. Khái niệm Công nghiệp 4.0 đã xuất hiện và phát triển theo sự phát triển của số hóa, tự động hóa, hệ thống sản xuất và công nghệ thông tin và truyền thông [9]. Việc tích hợp các công nghệ này đã tạo ra các hệ thống vật lý mạng cho phép máy tính chạy và giám sát các quy trình vật lý [8,9].
Khái niệm về Công nghiệp 4.0 đã tập trung vào ba khái niệm chính [8,10,11].
(1). Khái niệm Sản xuất Thông minh (SM) được trình bày dưới dạng một hệ thống sản xuất có khả năng thích ứng trong đó các dây chuyền linh hoạt tự động điều chỉnh quy trình sản xuất cho các loại sản phẩm khác nhau trong các môi trường công nghiệp khác nhau [12]. Sản xuất thông minh trong một nhà máy thông minh giúp cải thiện chất lượng, năng suất và tính linh hoạt, dẫn đến khả năng tùy chỉnh hàng loạt và tiêu thụ tài nguyên hiệu quả.
(2) Khái niệm Chuỗi cung ứng thông minh (SSC) liên quan đến việc tích hợp các quy trình và đối tác của chuỗi cung ứng thông qua trao đổi thông tin và phối hợp để giảm thiểu Hiệu ứng Bullwhip không mong muốn. SSC nhằm mục đích làm cho việc sử dụng tài nguyên của các thành viên chuỗi cung ứng trở nên hiệu quả hơn bằng cách chia sẻ tài nguyên và điều phối các hoạt động.
(3) Khái niệm Sản phẩm thông minh (SP) cung cấp phản hồi dữ liệu để phát triển sản phẩm mới [8] cũng như các dịch vụ và giải pháp mới cho khách hàng thông qua các công nghệ. Các sản phẩm thông minh cho phép các mô hình kinh doanh mới như hệ thống sản phẩm-dịch vụ, tạo ra cơ hội mới cho các nhà sản xuất và nhà cung cấp dịch vụ.
Tất cả các công nghệ kỹ thuật số có thể được đưa vào trong các công cụ của Công nghiệp 4.0, trong khi các nhà nghiên cứu khác tập trung vào
tính linh hoạt và tùy biến do các ứng dụng công nghệ trong quy trình sản xuất tạo ra. Hiện nay, có hai loại công nghệ chính được đề cập:
- “Công nghệ thông minh” nhằm đạt được sự chuyển đổi triệt để các hoạt động sản xuất dựa trên các công nghệ mới nổi (Sản xuất thông minh) và cách thức thiết kế và tiếp thị sản phẩm (Sản phẩm thông minh) [8]. Những công nghệ đó liên quan đến cách thức phân phối nguyên liệu thô và sản phẩm (Chuỗi cung ứng thông minh) [13] và cách thức mới mà người lao động thực hiện các hoạt động của họ dựa trên sự hỗ trợ của các công nghệ mới nổi (Làm việc thông minh) [14]. Sự kết hợp của các công nghệ thông minh này tạo ra một mạng hoặc chuỗi cung ứng tích hợp xử lý các loại luồng khác nhau để giải quyết nhu cầu hoạt động và thị trường [8];
- “Công nghệ cơ sở” bao gồm các công nghệ cung cấp kết nối và dữ liệu thời gian thực cho các công nghệ đầu cuối, do đó cho phép tích hợp hoàn chỉnh hệ thống sản xuất [15]. Những công nghệ này tạo thành nền tảng của các khía cạnh Công nghiệp 4.0 bằng cách tạo khả năng kết nối lẫn nhau giữa các hệ thống sản xuất và các quy trình khác. Việc triển khai các công nghệ như vậy là yếu tố tạo nên nét đặc thù của Công nghiệp 4.0, giúp phân biệt Công nghiệp 4.0 với các cuộc cách mạng công nghiệp trước đó.
Liên quan đến các công nghệ cơ sở, tài liệu phong phú nhấn mạnh vai trò của một số công cụ như:
- IoT là kết quả của giao tiếp không dây giữa các cảm biến và máy tính thông qua internet. Tiến bộ công nghệ đã giúp việc triển khai IoT trở nên khả thi. Do đó, việc giảm chi phí cảm biến cùng với việc mở rộng mạng internet đã cho phép việc sử dụng công nghệ này lan rộng giữa các công ty;
- Tương tự như vậy, công nghệ đám mây đã được hưởng lợi từ việc tăng cường các dịch vụ internet và điện toán để cung cấp quyền truy cập từ xa vào dữ liệu được lưu trữ trong các máy chủ [15]. Ngoài ra, công nghệ này cho phép tích hợp nhiều thiết bị khác nhau để chia sẻ dữ liệu và điều phối các hoạt động;
- Cả công nghệ đám mây và IoT đều có thể được kết hợp với các loại thiết bị khác nhau để chia sẻ dữ liệu, dẫn đến một lượng dữ liệu khổng lồ được gọi là Dữ liệu lớn (Big Data) [16]. Dữ liệu lớn được thu thập từ thiết bị, đối tượng và hệ thống cần có các công cụ xử lý/phân tích như khai thác dữ liệu và học máy. Người ta kỳ vọng rằng sự kết hợp giữa dữ liệu lớn với phân tích có thể giúp các nhà máy công nghiệp và kho hàng tự quản lý và có thể tối ưu hóa năng lực của chúng bằng cách xác định các trục trặc trong hệ thống trước khi chúng xảy ra [15];
- Sản xuất bồi đắp và in 3D tạo thành một cách tiếp cận khác đối với sản xuất bằng cách tạo ra các lớp vật liệu liên tiếp thông qua mô hình kỹ thuật số góp phần tạo ra sản phẩm cuối cùng [17], do đó tránh được nhu cầu lắp ráp các bộ phận và linh kiện. Kỹ thuật in 3D và sản xuất bồi đắp có thể giúp các công ty sản xuất các lô sản phẩm tùy chỉnh nhỏ với thiết kế nhẹ, phức tạp sẽ giảm chi phí vận chuyển và hàng tồn kho;
- Các hệ thống robot trong nhà máy thông minh có thể đảm nhận nhiều nhiệm vụ khác nhau mà không cần lập trình lại [18]. Các hệ thống robot có thể giảm chi phí, cung cấp nhiều khả năng (vượt qua các dây chuyền lắp ráp truyền thống hoặc phương tiện được hướng dẫn tự động hiện có) và thực hiện một số hoạt động trong các nhà máy thông minh bao gồm các nhiệm vụ quá nguy hiểm đối với công nhân vận hành;
- Mô phỏng và tạo mẫu có thể cho phép các tổ chức nghiên cứu hành vi động của CPS thông qua dữ liệu thời gian thực về hoạt động của máy, chi phí sản xuất, kết nối và chuyển động [19]. Bằng cách đó, các công ty có thể kiểm tra cài đặt máy để tăng chất lượng, giảm thời gian thiết lập và giảm thiểu rủi ro như các mối đe dọa trên mạng. Hơn nữa, các kỹ thuật mô phỏng và tạo mẫu được sử dụng để theo dõi chi phí sản xuất theo thời gian thực và tối ưu hóa nâng cao để lập kế hoạch và lên lịch trình.
Với công nghiệp 4.0 đã hỗ trợ phát triển hệ thống chuỗi cung ứng, tuy nhiên nó cũng làm nổi lên một số tồn tại của một số rủi ro đe dọa tính liên tục của hoạt động kinh doanh và hoạt động trong chuỗi cung ứng.
2.2. Quản lý rủi ro chuỗi cung ứng môi trường
Hiện nay có nhiều nghiên cứu trên thế giới đã đề cập và xem xét các nghiên cứu hoạt động quản lý rủi ro chuỗi cung ứng, từ đó giúp các nhà quản trị chuỗi cung ứng thấy các rủi ro
chính về môi trường trong chuỗi cung ứng và các chiến lược để giảm thiểu chúng. Nhìn chung lạ, hiện nay đang tồn tại hai loại rủi ro môi trường kinh doanh chuỗi cung ứng:
- Rủi ro nội sinh do hoạt động của chuỗi cung ứng của công ty bao gồm ô nhiễm và khí thải độc hại, cũng như tai nạn do nhân viên, hoạt động và máy móc của công ty gây ra, như tiêu thụ tài nguyên không hiệu quả, lãng phí và tạo phế liệu, cũng như không tuân thủ các quy định liên quan đến an toàn nhân sự, sinh thái và trách nhiệm xã hội là rủi ro nội sinh [21];
- Rủi ro ngoại sinh xuất hiện từ sự tương tác của các công ty với môi trường bên ngoài của họ. Do đó, rủi ro môi trường ngoại sinh liên quan đến thiên tai (ví dụ: động đất, bão và đại dịch) và các thảm họa do con người gây ra như tấn công khủng bố, chiến tranh và xung đột quân sự. Đồng thời, nhiều ý kiến cho rằng, các nhà quản lý nên ưu tiên rủi ro nội sinh hơn rủi ro ngoại sinh vì rủi ro ngoại sinh hầu hết không thể đoán trước và khó kiểm soát. Ngược lại, rủi ro nội sinh xuất phát từ hành động của các công ty và các đối tác trong chuỗi cung ứng của họ, do đó có khả năng phân công trách nhiệm giảm thiểu những rủi ro này [21].
Nhìn chung, các rủi ro về môi trường trong chuỗi cung ứng có liên quan đến các hoạt động, quy trình và mối quan hệ của doanh nghiệp. Do đó, rủi ro môi trường nội sinh ảnh hưởng đến môi trường bên ngoài trong khi môi trường bên ngoài cũng tạo ra rủi ro môi trường ngoại sinh ảnh hưởng đến các hoạt động của chuỗi cung ứng.
Qua đó, chúng ta có thể xem xét các hạng mục quản lý rủi ro chuỗi cung ứng về môi trường gồm các yếu tố như Hình 1:
Hình 1. Các hạng mục quản lý rủi ro chuỗi cung ứng về môi trường
Rủi ro không được kiểm soát, ngoại sinh và nội sinh có thể có tác động nghiêm trọng đến doanh nghiệp, bao gồm:
- Thiệt hại về uy tín ảnh hưởng đến vốn uy tín của công ty;
- Hậu quả tài chính dưới dạng giảm lợi nhuận, tăng chi phí và thiếu thanh khoản do bị phạt;
- Các hành động pháp lý của các chủ thể chính phủ và thể chế trong trường hợp công ty không tuân thủ luật pháp và quy định.
Vì những lý do này, các công ty phải phát triển các biện pháp giảm thiểu để tránh những hậu quả không mong muốn này. Các biện pháp đó có thể bao gồm:
- Xây dựng các chương trình quản lý môi trường để giải quyết các vấn đề liên quan đến chất thải, quản lý tài nguyên, tái chế và tái sử dụng vật liệu. Thực hành xanh đòi hỏi phải quản lý ô nhiễm, khí thải và lưu trữ, xử lý và tiêu hủy chất độc hại. Các hệ thống quản lý môi trường có thể được phát triển để đảm bảo giám sát, theo dõi và xử lý phát thải khí nhà kính;
- Phát triển các sáng kiến hợp tác với các nhà cung cấp và khách hàng. Các công ty đầu mối có thể giúp các nhà cung cấp của họ áp dụng các thực hành môi trường thông qua chứng nhận ISO 14000, đánh giá môi trường đối với hệ thống quản lý môi trường của nhà cung cấp và hỗ trợ các nhà cung cấp thực hiện các thực hành môi trường. Tương tự như vậy, các công ty có thể được hỗ trợ bởi khách hàng của họ để phát triển quản lý môi trường dựa trên yêu cầu của khách hàng của họ;
- Đảm bảo tuân thủ pháp luật liên quan đến các vấn đề môi trường, an toàn và sức khỏe;
- Xây dựng kế hoạch dự phòng trong các trường hợp gián đoạn, khẩn cấp và các sự kiện bất ngờ liên quan đến rủi ro ngoại sinh.
Cả Công nghiệp 4.0 và rủi ro trong chuỗi cung ứng đều có thể được liên kết thông qua việc áp dụng các công nghệ Công nghiệp 4.0 mang lại một số khả năng để giảm thiểu rủi ro trong chuỗi cung ứng. Do đó, cần đánh giá xem các rủi ro môi trường đã được giải quyết như thế nào trong nghiên cứu hiện tại về Công nghiệp 4.0.
3. Quản lý rủi ro chuỗi cung ứng trong thời đại của công nghiệp 4.0
Quản lý rủi ro trong bối cảnh Công nghiệp 4.0 khác với rủi ro trong chuỗi cung ứng thông thường. Với các công nghệ thông minh, SC trở nên kết nối và minh bạch hơn với CPS, IoT và điện toán đám mây, giúp các công ty đối mặt với rủi ro trở nên chủ động và hiệu quả hơn.
Với sự xuất hiện của sự gián đoạn chuỗi cung ứng, các công ty ngày càng phải đối mặt với nhiều loại rủi ro kinh tế, cung, cầu, công nghệ, chính trị, xã hội và công nghệ khác nhau. Sự phát triển năng động của công nghệ Công nghiệp 4.0 đã thúc đẩy các công ty triển khai các công nghệ thông minh để xử lý rủi ro SC nhằm cải thiện khả năng cạnh tranh và bảo vệ môi trường. Ngoài ra, với cuộc cách mạng số của thời đại Công nghiệp 4.0, các doanh nghiệp cũng phải đối mặt với những rủi ro liên quan đến việc triển khai công nghệ thông tin trong các ngành sản xuất và dịch vụ. Với mục đích này, một số nhà nghiên cứu đã đề xuất các phương pháp để giải quyết các lợi ích, ý nghĩa và thách thức chính trong việc áp dụng Công nghiệp 4.0 khi quản lý rủi ro chuỗi cung ứng.
Trong bối cảnh của Công nghiệp 4.0, quản lý rủi ro trong chuỗi cung ứng (SCRM) là một cách tiếp cận quan trọng và đa chức năng mới nổi giữa quản lý chuỗi cung ứng (SCM), quản lý doanh nghiệp chiến lược và quản lý rủi ro doanh nghiệp để đạt được những lợi ích nói trên. Theo quan điểm này, rủi ro SC nên được đánh giá từ ba khía cạnh sau: xác định, đánh giá và giảm thiểu rủi ro.
Môi trường Quản lý Rủi ro Chuỗi Cung ứng trong Công nghiệp 4.0.
Do sự đa dạng và quy mô ngày càng tăng của chuỗi cung ứng, các vấn đề môi trường đã bắt đầu trở thành những thách thức thiết yếu cần được giải quyết bởi Công nghiệp 4.0. Rủi ro môi trường trong chuỗi cung ứng là rủi ro nghiêm trọng nhất trong chuỗi cung ứng.
Nhằm đạt đến sự phát triển bền vững, chúng ta có thể phân loại rủi ro môi trường thành rủi ro nội sinh và rủi ro ngoại sinh [14].
4. Kết luận
Bài báo này hướng đến Quản lý rủi ro cho chuỗi cung ứng môi trường (ESCRM) và Công nghiệp 4.0, đã thu hút sự quan tâm của các học giả và các nhà thực hành và khuôn khổ được đề xuất có thể tạo ra những hiểu biết hữu ích cho cả các nhà nghiên cứu và các nhà quản lý doanh nghiệp.
- Bài viết này có thể đóng góp vào tài liệu về Công nghiệp 4.0 bằng cách làm nổi bật các khía cạnh quản lý rủi ro môi trường trong hoạt động quản lý chuỗi cung ứng.
Hơn nữa, thay vì tập trung nội bộ vào các rủi ro môi trường, chúng tôi coi Công nghiệp 4.0 là một tập hợp chuỗi cung ứng vật lý không gian mạng được kết nối với nhau. Hơn nữa, phần này góp phần cho nhà nghiên cứu về nhiều khía cạnh nghiên cứu hơn (khái niệm hoặc thực nghiệm) về các vấn đề rủi ro môi trường của Công nghiệp 4.0 trong chuỗi cung ứng.
- Đóng góp Nhà quản lý doanh nghiệp: Trong giai đoạn công nghệ bùng nổ, Công nghiệp 4.0, các nhà quản lý tiếp cận Quản lý rủi ro cho chuỗi cung ứng môi trường (ESCRM), thông qua xác định, phát hiện, giảm thiểu và kiểm soát rủi ro bằng các biện pháp hiệu quả. Khung lý thuyết được trình bày trong bài viết cũng có thể hữu ích cho các công ty khác không nhất thiết phải áp dụng tất cả các hoạt động trong chuỗi cung ứng của Công nghiệp 4.0 để quản lý rủi ro môi trường. Từ đó, góp phần phát triển văn hóa tổ chức về khả năng phục hồi chuỗi cung ứng để dự đoán các sự kiện gây gián đoạn tiềm ẩn và củng cố quản lý rủi ro cho chuỗi cung ứng môi trường (ESCRM). Điều quan trọng đối với các tổ chức là triển khai hiệu quả các chính sách quản lý rủi ro và xem xét các vấn đề môi trường và xã hội khác nhau trong chuỗi cung ứng của họ. Khả năng phục hồi chuỗi cung ứng mang lại nhiều lợi thế cạnh tranh cho các tổ chức, công ty. Do đó, khuôn khổ đề xuất có thể được các thành viên chuỗi cung ứng coi là một cách để cải thiện khả năng phục hồi SC của họ.
Bài viết thực hiện hệ thống đánh giá tài liệu về quản lý rủi ro cho chuỗi cung ứng trong thời đại công nghiệp 4.0. Tuy nhiên, một số khái niệm được cung cấp trong bài viết của chúng tôi chủ yếu dựa trên việc xem xét các tài liệu hiện có từ Scopus và các cơ sở dữ liệu khác, cung cấp phạm vi bao phủ toàn diện về tài liệu học thuật nhưng có thể không bao gồm tất cả các ấn phẩm. Cuối cùng, mặc dù bài viết có nhiều hạn chế, song các vấn đề các cơ chế quản lý rủi ro môi trường cho chuỗi cung ứng được hệ thống và tổng hợp có thể tạo cơ hội cho các nghiên cứu bổ sung tiếp theo.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Torres-Ruiz, A.; Ravi-Ravindran, A. Multiple criteria framework for the sustainability risk assessment of a supplier portfolio. J. Clean. Prod. 2018, 172, 4478–4493.
2. Freise, M.; Seuring, S. Social and environmental risk management in supply chains: A survey in the clothing industry. Logist. Res. 2015, 8, 2
3. Rebs, T.; Brandenburg, M.; Seuring, S. System dynamics modelling for sustainable supply chain management: A literature review and systems thinking approach. J. Clean. Prod. 2018, 208, 1265–1280.
4. Reefke, H.; Sundaram, D. Key themes and research opportunities in sustainable supply chain management identification and evaluation. Omega 2017, 66, 195–211.
5. Addo-Tenkorang, R.; Helo, P.T. Big data applications in operations/supply-chain management: A literature review. Comput. Ind. Eng. 2016, 101, 528–543.
6. Büyüközkan, G.; Göçer, F. Digital Supply Chain: Literature review and a proposed framework for future research. Comput. Ind. 2018, 97, 157–177.
7. Ivanov, D.; Dolgui, A.; Sokolov, B. The impact of digital technology and Industry 4.0 on the ripple effect and supply chain risk analytics. Int. J. Prod. Res. 2018, 57, 829–846.
8. Dalenogare, L.S.; Benitez, G.; Ayala, N. The expected contribution of Industry 4.0 technologies for industrial performance. Int. J. Prod. Econ. 2018, 204, 383–394.
9. Lasi, H.; Fettke, P.; Kemper, H.-G.; Feld, T.; Hoffmann, M. Industry 4.0. Bus. Inf. Syst. Eng. 2014, 6, 239–242.
10. Liao, Y.; Deschamps, F.; Loures, E.; Ramos, L. Past, present and future of Industry 4.0-a systematic literature review and research agenda proposal. Int. J. Prod. Res. 2017, 55, 3609–3629.
11. Xu, L.; Xu, E.; Li, L. Industry 4.0: State of the art and future trends. Int. J. Prod. Res. 2018, 56, 2941–2962.
12. De Sousa Jabbour, A.B.L.; Jabbour, C.J.C.; Foropon, C.; Godinho Filho, M. When titans meet-Can industry 4.0 revolutionise the environmentally-sustainable manufacturing wave? The role of critical success factors. Technol. Forecast. Soc. Chang. 2018, 132, 18–25.
13. Angeles, R. Anticipated IT infrastructure and supply chain integration capabilities for RFID and their associated deployment outcomes. Int. J. Inf. Manag. 2009, 29, 219–231
14. Stock, T.; Obenaus, M.; Kunz, S.; Kohl, H. Industry 4.0 as enabler for a sustainable development: A qualitative assessment of its ecological and social potential. Process Saf. Environ. Prot. 2018, 118, 254–267.
15. Wang, S.; Wan, J.; Zhang, D.; Li, D.; Zhang, C. Towards smart factory for Industry 4.0: A self-organized multi-agent system with big data based feedback and coordination.
16. Liu, H. Big data drives cloud adoption in enterprise. IEEE Internet Comput. 2013, 17, 68–71.
17. Chen, T.; Lin, Y.C. Feasibility evaluation and optimization of a smart manufacturing system based on 3D printing: A review. Int. J. Intell. Syst. 2017, 32, 394–413.
18. Pei, F.Q.; Tong, Y.F.; He, F.; Li, D.B. Research on design of the smart factory for forging enterprise in the Industry 4.0 environment. Mechanika 2017, 23.
19. Moreno, A.; Velez, G.; Ardanza, A.; Barandiaran, I.; de Infante, A.R.; Chopitea, R. Virtualisation process of a sheet metal punching machine within the Industry 4.0 vision. Int. J. Interact. Des. Manuf. 2017, 11, 365–373.
20. Blackburn, W.R. The Sustainability Handbook: The Complete Management Guide to Achieving 29 Social, Economic, and Environmental Responsibility; Environmental Law Institute; Routledge: New York, NY, USA, 2007; ISBN 1138990094.
21. Jüttner, U.; Peck, H.; Christopher, M. Supply chain risk management: Outlining an agenda for future research. Int. J. Logist. Res. Appl. 2003, 6, 197–210.